Hồi bé ai trong chúng ta chẳng ước ao được mau lớn lên. Tới khi lớn rồi mới biết cuộc sống của người trưởng thành chẳng vui vẻ, dễ dàng chút nào.
“Khi nào con lớn, con sẽ hiểu” là câu bố mẹ chúng ta thường nói với chúng ta lúc chúng ta còn là những đứa trẻ. Thú thực là khi ấy, chúng ta không để tâm lắm đến lời cảnh báo này, chỉ chăm chăm một lòng muốn nhanh chóng lớn lên, với suy nghĩ, trưởng thành nghĩa là muốn làm gì thì làm, không cần phải hỏi xin ý kiến ai hết.
Thế rồi những đứa trẻ ngày ấy cũng lớn lên, và thứ chúng phải đối mặt là hiện thực phũ phàng để rồi chúng buộc lòng phải thừa nhận, cuộc sống của một người trưởng trành thực sự không dễ dàng chút nào. Bạn luôn phải đứng giữa những lựa chọn, một bên dành cho sở thích, một bên để phục vụ sinh hoạt đời thường. Bạn phải đối diện với vô số áp lực đến từ nhiều phía. Bạn cũng dần biết cách phải chịu trách nhiệm với cuộc đời mình như thế nào để rồi ước ao: Biết thế đừng lớn lên!